1. Người trẻ Việt, mua nhà ngày càng nhiều?
Theo một khảo sát từ kênh thông tin Bất động sản, nhóm khách hàng mua nhà chủ lực trên thị trường hiện nay đang có sự đảo chiều về độ tuổi. Theo đó, nhóm khách hàng trẻ có độ tuổi từ 22 đến dưới 39 tuổi đang trở thành nhóm khách hàng mua nhà chủ lực trên thị trường, dần thay thế cho nhóm khách hàng trung lưu trên 40 tuổi.
Năm nay, số người dự định mua bất động sản chiếm 64% ở độ tuổi dưới 39 tuổi. Nhu cầu tìm và sở hữu bất động sản trong nhóm người trẻ thuộc thế hệ gen Z nhóm người từ 22 – 26 tuổi cũng đang tăng trưởng mạnh. Nếu năm 2021, nhóm khách ngày chỉ chiếm khoảng 13% trong tổng số khách hàng tìm kiếm lượng bất động sản, con số này đã tăng lên 19% trong năm 2022 và duy trì ở mức hơn 18% với năm 2023, bất chấp thị trường có nhiều biến động.
Bắt đầu kinh doanh từ khi còn đang học đại học, Nghiêm Đào Hoàng Long – 24 tuổi – đã tiết kiệm cho mình một khoản để tự mua nhà cách đây một năm. “Mình mua nhà nhưng không xác định toàn bộ tiền sẽ chôn chặt ở đấy, vẫn có thể thế chấp ngân hàng và tiếp tục sử dụng dòng vốn ấy để kinh doanh”, anh Long – kinh doanh tự do chia sẻ.
“Khi kinh tế phát triển sẽ tạo điều kiện cho thu nhập của các hộ gia đình gia tăng, từ đó có điều kiện tài chính để có thể sở hữu bất động sản sớm hơn, có những khoản đi vay, trả góp cho việc sở hữu bất động sản” – bà Giang Huỳnh – Phó Giám đốc Bộ phận Nghiên cứu thị trường, Savills TP Hồ Chí Minh nhận định.
Hiện thu nhập của người trẻ đã tăng lên rất cao so với thế hệ trước nhưng để tiếp cận được một sản phẩm bất động sản, đặc biệt ở các thành phố lớn, cũng là vấn đề tương đối khó. Theo ông Võ Huỳnh Tuấn Kiệt – Giám đốc Bộ phận tiếp thị dự án nhà ở CBRE Việt Nam – thị trường bất động sản trong 3 năm gần đây gặp rất nhiều khó khăn, đặc biệt nguồn cung trên thị trường sụt giảm rất mạnh.
Bên cạnh việc sụt giảm nguồn cung, việc cân đối cung – cầu trên thị trường cũng có xảy ra một số vấn đề. “Nhu cầu chính trên thị trường hầu hết là của nhóm khách hàng trẻ, hướng vào các sản phẩm có nhu cầu ở thực, có mức giá phân khúc tầm trung hoặc phân khúc bình dân, trong khi hầu hết các sản phẩm chào bán mới giai đoạn vừa qua tập trung ở phân khúc cao cấp hoặc hạng sang. Điều này tạo ra khoảng cách nhất định đối với việc tiếp cận sản phẩm”, ông Võ Huỳnh Tuấn Kiệt đánh giá.
Sử dụng “đòn bẩy” tài chính an toàn
Theo một khảo sát mới đây, để có thể sở hữu một căn nhà, hầu hết các khách hàng trẻ tuổi khi mua nhà sẽ dùng “đòn bẩy” tài chính rất lớn. Tuy nhiên, đi kèm với đó sẽ có rủi ro khi họ không có thu nhập cố định. Bất cứ một sản phẩm bất động sản nào dùng “đòn bẩy” tài chính cũng cần ít nhất 15 – 20 năm. Với người đi làm để trích tiền trả lãi vay mua nhà sẽ cần thời gian rất dài. Trong suốt thời gian đó, thu nhập của họ sẽ đóng vai trò quyết định đảm bảo mức độ an toàn về mặt chỗ ở và tài chính.
“Đối với người trẻ khi mua nhà dùng yếu tố “đòn bẩy” tài chính là cần thiết và là yếu tố gần như bắt buộc. Tuy nhiên, bản thân người mua phải có kế hoạch để đảm bảo mức độ an toàn về tài chính cho mình trong suốt quá trình đi vay” – ông Võ Huỳnh Tuấn Kiệt lưu ý.
Thực tế, có những bạn trẻ khi quyết định mua nhà tại thời điểm công việc đang rất thuận lợi, thu nhập cao nên vay tiền ngân hàng nhưng cũng đã xảy ra những câu chuyện ngoài ý muốn. Chẳng hạn, khoảng vài năm sau, khi lãi vay trở về lãi vay thả nổi, mức lãi tăng lên trong khi việc làm của họ bị ảnh hưởng sẽ dẫn đến việc bị mất cân đối về dòng tiền, nguồn thu. Vì vậy, nhiều người đã bị áp lực rất lớn nên phải bán rẻ căn hộ của mình. Đọc thêm & thảo luận tại đây
2. Chấn động: chạy Grab 12h/ ngày anh shipper mua được nhà chung cư
Từ anh xe ôm Grab không bằng cấp, không người thân – đến người sở hữu căn hộ đầu tiên ở tuổi 33: Hành trình của sự đều đặn và kỷ luật tài chính.
Anh Kiên bước vào Sài Gòn năm 27 tuổi với đúng ba thứ: một chiếc ba lô nhỏ, một chiếc xe máy cũ và niềm tin rằng nếu chịu khó làm việc, rồi sẽ sống được. Không bằng cấp. Không mối quan hệ. Không điểm tựa nào cả.
Anh chọn nghề chạy Grab – bắt đầu từ 6 giờ sáng và kết thúc lúc 10 giờ đêm. Mỗi ngày, đều đặn như vậy. Không nghỉ lễ, không cuối tuần, không “off một hôm cho khỏe”. “Vì nghỉ là không có tiền. Đơn giản vậy thôi” – anh nói.
Có người sẽ nghĩ: nghề đó thì làm sao mà dư được? Nhưng bí quyết của anh không nằm ở việc kiếm thật nhiều, mà là giữ thật chặt và phân bổ thật kỷ luật.
Một công thức 6 năm không thay đổi:
- 50% thu nhập: dành cho chi tiêu thiết yếu – tiền thuê trọ, xăng xe, cơm bụi bình dân. Không ăn hàng sang, không trà sữa, không cà phê máy lạnh.
- 30% thu nhập: để học kỹ năng. Tự mua sách về tài chính cá nhân, học online về công nghệ, đôi khi là vài buổi học Excel cơ bản hay giao tiếp tiếng Anh. “Tôi tin là nếu mình không có bằng, thì mình phải tự tạo giá trị từ cái đầu” – anh chia sẻ.
- 20% còn lại: gửi tiết kiệm tuyệt đối, bất kể tháng đó có khó khăn ra sao. “Tôi đặt nó vào một tài khoản riêng, không có thẻ, không đụng vào, không lý do gì đủ thuyết phục để xài số tiền đó. Trừ khi… mua nhà. Đọc thêm & thảo luận tại đây
3. Gia đình 4 người mình đã “vén khéo” thế nào?
Mình sống ở Nghệ An, thu nhập của 2 vợ chồng ở mức khá so với mặt bằng chung nơi mình sinh sống. Gia đình mình gồm 2 vợ chồng và 2 bé đang học lớp 4 và lớp 3. Trước đây, mình vẫn thường rơi vào tình trạng chưa đến tháng đã hết tiền, lấy chỗ này đắp chỗ kia nhưng sau này mình có áp dụng Quy tắc 6 chiếc lọ tài chính để quản lý chi tiêu thì thấy hiệu quả hơn.
Trong quy tắc 6 lọ tài chính thì sẽ sử dụng 55% cho tiêu dùng thiết yếu. Thường mình sẽ tính thu nhập và chia ra để chi tiêu trong mức đó. Trong số 55% chi tiêu này mình áp dụng một số cách sau để tiết kiệm và chi tiêu hợp lý:
1. Đồ ăn
Vào tối thứ 6 mỗi tuần, cả nhà sẽ có 30 phút ngồi lại lên thực đơn cho cả tuần; lên những món có nhu cầu ăn trong tuần tới; cân đối thực đơn đầy đủ 04 nhóm chất. Sáng thứ 7 mình sẽ dành thời gian đi mua đồ làm sạch, chia ra khối lượng và bỏ vào hộp theo từng dở ăn. Khi mua đồ ăn nhiều tính ra sẽ rẻ hơn, đỡ mất công hơn và ăn đúng hơn. Thức ăn, rau xanh nhà mình không mua ở Siêu thị mà thường tìm mối ở quê, ở biển để đặt mua. Nhìn chung giá cũng mềm hơn so với siêu thị, đồ tươi hơn.
2. Quần áo
Đối với những bộ quần áo thường phải mặc của con thì cuối mùa hè mình sẽ săn sale để mua quần áo hè cho con vào mùa hè tiếp theo. Cuối mùa đông thì sẽ săn sale để mua quần áo đông. Những đợt sale của các hãng mình cũng tranh thủ canh và chỉ mua giới hạn. Khoản này thấy nó cũng tiết kiệm được khá khá.
3. Học hành của con
Mình không cho học tràn lan mà xác định nhu cầu từng giai đoạn để cho con đi học.
Tiếng Anh: Con mình học không đi học ở trung tâm, giai đoạn từ 0 đến 5 tuổi, chủ yếu nghe đài thẩm thấu, thỉnh thoảng có xem các chương trình trên Youtube. Sau 6 tuổi mình bắt đầu cho đi học theo giáo trình ở nhà cô, chi phí cũng không quá đắt. Nói chuyện giao tiếp mình có tham gia các câu lạc bộ tiếng Anh để con có thể tiếp xúc với người nước ngoài, bên cạnh đó có bổ trợ học thêm giao tiếp với người nước ngoài tuần 2 buổi 30 phút.
Chi phí học này cũng không quá đắt so với học ở các trung tâm. Hiện tại, 2 bạn nhà mình đã nói giao tiếp khá thông thạo, giờ bắt đầu học chương trình cao hơn. Đọc thêm & thảo luận tại đây
4. Chúng tôi đã thỏa thuận tài chính khi sống chung như thế nào?
Một nghiên cứu của đại học Kansas State University chỉ ra cãi nhau vì tiền là một trong những yếu tố đầu tiên dẫn đến đổ vỡ quan hệ. Những cuộc cãi vã liên quan đến tiền còn kéo dài và khó hàn gắn hơn các cãi vã vì con cái, luật pháp hay tình dục.
Nghĩ lại, nếu không phải đã cố gắng ngồi nói chuyện với nhau, thẳng thắn thảo luận về tài chính khi sống chung, thì không biết liệu giờ tôi và bạn trai còn yêu nhau không.
1. Những vấn đề trong quản lý tài chính của chúng tôi
Cách chi tiêu khác nhau
Nếu bạn trai tôi là kiểu người kiếm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, thì tôi là kiểu người chi tiêu dè dặt, tiết kiệm và lo xa.
Bạn trai tôi không ngại chi nhiều tiền cho sở thích công nghệ với những món đồ đặt từ nước ngoài hoặc thích tự thưởng bản thân bằng những chuyến du lịch nơi xa. Tôi ngược lại hoàn toàn khi bản thân không bao giờ có nhu cầu tiêu dùng nhiều. Tiêu chí luôn là hàng chất lượng tốt và giá cả hợp lý.
Với bản tính lo xa, tôi cũng quan tâm chuyện tiết kiệm tiền cho các trường hợp xấu như đau ốm, vỡ nợ hoặc cần tiền đầu tư.
Phân chia vai trò tài chính chưa thấu đáo
Thời gian đầu sống cùng nhau, tôi quyết định chia mọi chi phí sinh hoạt chung 50/50, bao gồm tiền ăn uống, tiền thuê nhà, tiền điện nước, internet và các phụ phí khác. Ngỡ tưởng chia đôi là công bằng, nhưng nó lại khiến tôi áp lực. Đọc thêm & thảo luận tại đây
5. Đặt bàn cân đề xuất đầu tư dự án đường sắt cao tốc Bắc–Nam của VinSpeed và THACO
Việc VinGroup, sau đó là THACO đề xuất phương án đầu tư dự án đường sắt tốc độ cao Bắc – Nam là một dấu mốc đáng mừng. Điều này không chỉ cho thấy sự trỗi dậy của khối doanh nghiệp tư nhân Việt Nam, mà còn minh chứng sinh động cho tinh thần và hiệu quả thực tiễn mà Nghị quyết 68-NQ/TW của Bộ Chính trị cùng các chủ trương lớn về phát triển kinh tế tư nhân đã khơi dậy.
Phương án đề xuất đầu tư của Công ty cổ phần Vận tải tốc độ cao VinSpeed, tiếp đó là Tập đoàn Trường Hải (THACO) được các phương tiện truyền thông chính thống chia sẻ đã thu hút rất nhiều sự quan tâm của các chuyên gia. Tòa soạn đã nhận được bài viết của giảng viên lĩnh vực kinh tế từ trường đại học uy tín mong muốn chia sẻ một số vấn đề xung quanh 2 đề xuất này để góp thêm góc nhìn khách quan.
Sau khi Công ty cổ phần Vận tải tốc độ cao VinSpeed đưa ra đề xuất đầu tư dự án đường sắt cao tốc Bắc – Nam, Tập đoàn Trường Hải (THACO) cũng đã trình bày phương án của mình. Cả hai phương án đều thể hiện quyết tâm tham gia vào một công trình hạ tầng trọng điểm quốc gia. Tuy nhiên, khi phân tích kỹ lưỡng về cách thức tổ chức tài chính, tiến độ, năng lực triển khai và kinh nghiệm thực tiễn, có thể nhận thấy sự khác biệt đáng kể giữa hai đề xuất, từ đó đặt ra nhiều điểm cần cân nhắc kỹ trong quá trình đánh giá lựa chọn nhà đầu tư.
Về phương án thu xếp vốn
Cả hai doanh nghiệp đều cam kết tự thu xếp 20% tổng mức đầu tư. Tuy nhiên, phương thức huy động của mỗi bên lại có tính chất khác nhau.
VinSpeed, với lợi thế thuộc hệ sinh thái VinGroup – nơi hội tụ nhiều doanh nghiệp đã niêm yết trên sàn chứng khoán với tổng vốn hóa trên 40 tỷ USD – có nền tảng huy động vốn tương đối vững chắc. Các công ty trong hệ sinh thái này từng triển khai nhiều hoạt động huy động vốn thành công ở cả thị trường trong nước và quốc tế.
Trong khi đó, THACO, chưa có nhiều doanh nghiệp niêm yết trong hệ sinh thái, với vốn chủ sở hữu ở mức khoảng 2 tỷ USD. Việc phát hành cổ phần để thu hút tới 12 tỷ USD trong bối cảnh hiện nay sẽ là một thử thách lớn, đòi hỏi sự chuẩn bị kỹ lưỡng và lộ trình triển khai chặt chẽ. Ngoài ra, phương án mời gọi doanh nghiệp bên ngoài góp vốn qua hình thức công ty dự án đòi hỏi cơ chế quản trị minh bạch và năng lực phối hợp cao, nếu không sẽ khó đảm bảo sự đồng bộ trong tiến độ và chất lượng tổng thể. Đọc thêm & thảo luận tại đây